Ông viết rõ hơn ai hết gốc rễ của từng bụi cây, ngọn cỏ.Chúng đổ xuống ào ạt, không chỉ một hạt mà vô số kể cứ như trận mưa xuân vậy.Chờ đợi làm anh mất hết tinh thần, nhưng hiện giờ, đó là điều duy nhất mà Nott có thể làm.Sid bắt đầu leo lên các cây trong khu vực đã chọn.Chàng không còn nghĩ thêm ra được ai để hỏi nữa.Hiểu rằng tạo ra may mắn chính là chuẩn bị điều kiện lý tưởng cho những cơ hội khi nó đến.Đó là ngày chán chuờng nhất của Nott trong khu rừng Mê Hoặc.- Ngươi là ai? Ngươi muốn gì? Cẩn thận đấy, lưỡi kiếm của ta không biết phân biệt bạn thù đâu." Nghĩ về sự thất bại của người khác làm Nott cảm thấy nhẹ nhàng, thoải mái hơn, thậm chí cả thích thú nữa.Ngược lại sự may mắn thật sự là do chính cậu tạo ra, nó phụ thuộc vào cậu.
