Tiếng còi xe ngoài đường vẫn ngân đều.Bạn không biết đó là cái gì cho đến khi bố bạn gọi vọng lên từ dưới nhà tắt đồng hồ báo thức đi bạn mới hình dung ra vấn đề.Tôi mở cuốn sách tiếng Pháp của thằng bạn cho mượn ra.Thôi, tôi trôi qua em rồi.Đúng là sống phải như thế, thời nào cũng cần thế.Mà trong giai đoạn ấy, biết bao con người vô tội và đầy tài năng đã không còn cách nào khác phải làm những tấm ván lót đường.Như Tần Thủy Hoàng chẳng hạn.Thấy những tờ giấy rách thòi ra khỏi cuốn sách vừa xé và vừa gấp lại.Đơn giản, độ này đêm ít ra ngoài.Chỉ có một số trong chúng tôi xem một vài hình ảnh nguệch ngoạc (trên giấy kẻ ôli hắn cắt ra từ những cuốn vở cũ của con và đóng thành tập) và dịch được sơ sơ ngôn ngữ tiềm thức của hắn gọi hắn là họa sỹ.
