Chẳng ý thức gì cả, chẳng nghe lời ai cả.Chỉ là những cái theo qui luật, cơ sở nào đó, sẽ đến.Thậm chí, phải viết, phải sống.Khỉ thật! Hai tiếng nữa tôi đã làm gì? Chắc vẫn thế! Thế là thế nào?Vận động điên cuồng và đầy khao khát.Tôi vẫn ngồi không động tĩnh như gỗ đá.Bác sỹ dặn phải đi ngủ trước giờ này 2 tiếng.Tớ già hơn nó và thế là tớ đưa kẹo, nó phải bóc.Thôi, năm nghìn đi ạ.Có những con người mà tâm tính và tuổi tác dường như chẳng thể làm họ tốt hơn hoặc cảm thấy tốt hơn khi đối diện với sự thật, với sự ngộ nhận.