Đã đành, trên kia tôi chỉ kể những ưu tư của tuổi thơ và tuổi xuân, nhưng biết bao lần nỗi lo của người đứng tuổi cũng gần vô lý như vậy.Roosevelt, ưu tư tới nỗi đau rồi bất tỉnh.Có phải bằng cách phàn nàn và chỉ trích kẻ khác không? Không.Mà dù có đâm xuống hố nữa thì theo luật trung bình chúng ta cũng không bị thương".Thế rồi tôi nguôi dần và tôi cố gắng bắt tôi phải suy nghĩ về những vấn đề mà trước kia tôi không để ý hay có khi còn khinh thường.Thế là tôi đã làm cho những người xung quanh khổ sở.Cách đây khá lâu, tôi đã khám phá ra một điều quan trọng: "Khi đã không thể ngăn cấm người chỉ trích tôi một cách bất công, thì tôi có thể làm một việc ích lợi hơn, chẳng nên để những lời chỉ trích vô lý đó làm mình bực dọc".Chỉ xin Chúa dắt con từng bước.Ta tự chỉ trích và nghiêm khắc với ta đi.Bàn giấy của ông cũng vậy, ông mở hộc tủ ra để bác sĩ thấy không có công việc nào bỏ dở và nói: "Trước đây sáu tuần, tôi có ba bàn giấy đặt tại hai phòng.
