Bảo: Chị xem, có thế mà không viết được thì còn thi thố gì.Chuyện học hành vừa qua là do con sức khỏe yếu, với lại ham chơi vi tính.Cháu vẫn không chịu dậy ạ.Thế bác đi du lịch, đóng cửa hàng lại, mặc kệ con cháu một thời gian.Thi thoảng vẫn bình luận vài câu.Vụ 11 tháng 9, vụ cháy ITC không làm tôi kinh ngạc.Chụp xong lên chiếu đánh chén ngắm ngó người ngợm phố phường.Có chăng là vì cái mà đem đến cho họ khoái cảm.Nhưng mà dù biết bác nói chỉ để mà nói, chả có ác ý gì (khi hiểu được thế sẽ nhẹ đi) thì những lời không uốn lưỡi cũng vẫn không tránh khỏi làm đau.Tay cứ thả, tai cứ như điếc, miệng cứ như câm.
