Nếu muốn được tha thứ thì trước hết ta phải sẵn lòng tha thứ.Nếu muốn là chính mình và giao tiếp được với người khác, chúng ta cần hiểu rõ tất cả những điều trên.Càng khiêm nhường bao nhiêu, càng tự trọng bấy nhiêu.Nếu "đóng" một vai nào đó càng lâu, chúng ta càng có xu hướng đồng nhất mình với "vai diễn" đó.Điều này cũng giống như việc mở cánh cửa tâm trí để quá khứ thoát ra, và chúng ta thành những con người tự do thật sự.Chúng ta không được quên quy luật quân bình.Luồn cúi trong các mối quan hệ hay hạ mình trước vật chất là kết quả của nỗi sợ hãi - nỗi sợ hãi chính mình - và sự thiếu can đảm để đối diện với bản thân, thiếu dũng khí để thay đổi.Những thành quả tốt đẹp nhất không chỉ phụ thuộc vào bản thân chúng ta hay công sức của riêng ta mà còn đến từ việc học cách chấp nhận thực tại - hoàn cảnh và những người trong mối quan hệ của chúng ta.Nhưng điều này chỉ đúng trong một chừng mực nào đó.Tôi để tâm trí và cơ thể mình thư giãn hoàn toàn.