Ở một mức độ, tôi muốn bạn chú ý đến cái giả lập ở nội tâm bạn.Chấp nhận – rồi mới hành động.Có một loại chờ đợi khác biệt hẳn về mặt phẩm tính, loại chờ đợi buộc bạn phải cảnh giác triệt để.Lúc ấy bạn sẽ hoặc hoàn toàn không phản ứng hoặc có thể phản ứng, nhưng phản ứng này được thực hiện trong vòng tỉnh táo, được xem chừng và cho phép.Chỉ có cường độ xúc cảm là khác nhau.Sai lầm là chết, các cuộc hiến tranh nổ ra cũng như vô vàn mối quan hệ bị đổ vỡ đều do nỗi sợ hãi gây ra.Dù bạn sống một mình hay chung sống với người bạn yêu, thì giải pháp vẫn là sự hiện trú.Phải chăng là ý nghĩa tiêu cực? Không, đó là sự thật.hãy cảm nhận trường năng lượng nội tại của bạn.Quả là một phương thức hoàn hảo để vĩnh viễn không thể đong đầy thỏa mãn, bạn không đồng ý ư?