Chú đã làm nhiều cái bậy đến nỗi chú không dám chỉ trích một ai hết.theo học lớp giảng của tôi, kể lại cho tôi nghe như sau này: "Hồi đó, những tờ báo ở Boston đăng đầy những quảng cáo của bọn lang băm và của bọn cô mụ vườn mà môn thuốc và cách đỡ đẻ của họ đã làm cho nhiều người nguy tánh mạng.Như vậy ích lợi hơn nhiều".Bây giờ, gặp người coi thang máy, người giữ cửa, người bán giấy xe, gặp ai tôi cũng chào hoặc mỉm cười.Hiện tôi còn giữ một bức thư của ông Edward L.Vậy mà giọng của ông dịu dàng, nhỏ nhẹ, thân mật hơn là nói với các nhà truyền giáo nữa.Sau khi nghiên cứu nó kỹ rồi, mỗi tháng nên để ra vài giờ ôn lại.ý nghĩ đó tự nhiên làm nở nụ cười trên môi tôi.Người ta nhắc cho nó rằng: "Má không muốn cho con như vậy nữa".Gạch dưới những ý chính.