Davis yêu cầu được gặp Reagan để thảo luận vấn đề kỹ hơn.hãy bình lặng và trầm tĩnh.điều đó khiến tôi suy nghĩ.Tôi không biết rõ anh ta lắm, nhưng tôi nghĩ mình sẽ dừng lại nói chuyện.Đối với người mong chờ tích cực về tương lai thì sao? Liệu niềm mong chờ thái quá sẽ dẫn họ tới những hành vi liều lĩnh, đầy rủi ro? Tin rằng mình sẽ không bao giờ măc bịnh ung thư nên họ không ngại hút thuốc như kéo bễ.tôi vốn từng là kẻ mua hàng không may, nên đâm sợ chuyện mua sắm.Một lần nữa mọi việc lại kết thúc trong bị kịch.Bạn có thể không được thăng chức, nhưng điều đó có ảnh hưởng đến những mặt quan trọng khác trong đời bạn, như sức khỏe, và những mối quan hệ với người khác của bạn không? Bạn bị mất bóp và mất luôn thẻ tín dụng, nhưng điều đó có thật sự là vấn đề rắc rối trong toàn bộ kế hoạch của cuộc đời bạn không?Tôi nghĩ thà mình làm chủ được những gì đã xảy ra còn hơn là ngồi chờ rắc rối xảy đến.Và tôi lại bước tiếp.
