Ông ta cầm một lọ rồi tới lọ khác, đọc miếng giấy; hỏi tôi vài câu rồi chúng tôi trò chuyện thân mật.Đúng vậy, ông Eastman trả lời - Tôi chở nó tự bên Anh về.Mà thiệt vậy, ông nói thay tôi.Các bạn thử tưởng tượng điều đó! Thợ vừa quét xưởng vừa phấn đấu để đòi hỏi này nọ.Tôi bắt đầu khoe căn tôi ở đẹp, tôi thích ở đó lắm, tôi không tiếc lời khen.Thầy có giọng nói của một tài tử.(Gởi ngay cho ông! Cả gan thiệt! Cũng không thèm thêm câu: nếu không làm phiền ông nữa!) "Ông trả lời gấp, tức là lợi chung cho chúng ta.Anh chuyên môn dạy chó và ngựa làm trò trong những rạp xiếc.Tới mùa hết việc rồi, chúng tôi không có đủ công việc để cậy ông giúp.Đã khai số tiền đó thì phải đóng thuế".
