Nếu bạn đưa trọng tâm ý thức của bạn tiến sâu vào cơ thể nội tại.Chỉ bằng cách đối phó với các thách thức đó, bạn và những người khác sẽ biết bạn đang ở trong trạng thái ý thức nào; chứ khả năng ngồi im lặng nhắm mắt được bao lâu hay những quán tưởng trong lúc ngồi thiền không thể là phản ảnh đáng tin cậy về trạng thái ý thức của bạn.Ngày về đến nhà, người cha càng thương yêu con mình hơn trước đó nữa.Nó đã thu mình không vận hành thông sướng nữa, mà xoay lại chống đối với sự sống, giống như con thú ra sức ăn ngấu nghiến chiếc đuôi của chính nó vậy.Thay vì chiến đấu với bóng tối, bạn đem ánh sáng vào.Sự hàn gắn sâu sắc diễn ra bên trong nó.Hãy luôn luôn “thuận thảo” với khoảnh khắc hiện tại.Không gì có thể đáng kinh ngạc và hùng vĩ hơn cái bao la và tĩnh lặng không thể nghĩ bàn của không gian, song nó là gì? Cái không hư, cái hư không bao la vô tận.Đó là nguyên nhân của mọi khốn khổ và buồn phiền câm nín, cũng là nguyên nhân của các căn bệnh tâm thần.Dĩ nhiên, đây là một ảo tưởng.