Ai từng trò chuyện với tôi chỉ trong vài phút đều biết ít nhất hai điều về tôi: 1/ Tôi đến từ Brooklyn, và 2/ Tôi là người Do Thái.Chẳng hạn như là: Trời hôm nay đẹp quá nhỉ? Anh có dự định đi đâu không? Chỉ cần một chút linh hoạt thì bạn sẽ thấy có rất nhiều cách bắt chuyện.Và cậu ấy đã vô cùng thành công.Chỉ cần nói là: Peter này, xin lỗi cậu nhé, chúng ta phải chuyển sang đề tài kế tiếp thôi vì thời gian sắp hết rồi.Tôi sẽ ra sao? Ra ga kiếm một vé tàu quay trở lại Brooklyn chớ còn phải hỏi!• Bạn học hỏi được gì từ những người khách thú vị nhất và chán nhấtNgười ta không thể đánh vần và nhớ nó một cách dễ dàng được.Cô ấy cần phân tích, nhận xét, phản hồi lại ý kiến của họ một cách sâu sắc và khoa học.Nhưng tôi chỉ hỏi điều này sau khi đã trò chuyện ăn ý với anh.Những nhà lãnh đạo, những nhân vật quyền lực trên thương trường hay trong lĩnh vực giải trí… thường có một điểm chung là không thích nghiêm trọng hóa vấn đề, dù nó có rắc rối hay không.
