Thứ nhất, là tầm quan trọng của sự chuẩn bị.Ngay lập tức, nhà trường đã chân thành bày tỏ niềm tiếc thương vô hạn với Moppo bằng cách mua nhiều hoa quả.Tôi đã nói mặt trái của vấn đề, những điều ngoài dự đoán.Nhưng cậu con trai ấy là một tay ăn chơi lêu lổng và chẳng có ý muốn học hành gì cả.Chưa kể đến việc người nghe cảm thấy vô cùng nhàm chán.Sai lầm chưa từng có! Vì quá xúc động nên tôi không sao điều khiển được cái ghế, và bởi thế nên nó cứ quay vòng vòng.Có người còn dùng những tiếng lóng và cho rằng vậy mới thời thượng, mới oai.+ Chớ nghĩ rằng bạn đang nói với những bậc giáo sư, tiến sĩBenny không hiểu gì cả: Cười cái gì chứ? Tại sao tớ phải cười?Tôi còn tưởng tượng phòng ghi âm ra sao, cái cảnh người ta đọc những bản tin tức, tường thuật thể thao như thế nào…Ôi chà, lúc đó tôi đã nghĩ: Giá mà một lần, dù chỉ một lần… đài phát thanh, đài phát thanh…
