Khi ấy, nó sẽ bước chập chững sang những điều tôi viết và thu hoạch cái mình cần.Bạn là người biết độc diễn trên sân cỏ nhưng không phải không biết chơi đồng đội.Tôi sẽ nói tôi là một nhà thơ lớn và hiền lành.Thêm nữa, không có hứng thú.Có lẽ cũng không dám gần quá vì sợ bị hút vào rồi thì không dứt ra nổi.Thấy rõ bi hài kịch của con người khi luôn đầy khiếm khuyết mà lại luôn đòi hỏi sự hoàn hảo ở người khác, hoặc tự đòi hỏi sự hoàn hảo của mình trong đơn độc.Tôi không cần những sự ban ơn bề trên của họ.Làm gì có vì cái gì ngoài bản thân.Có vẻ đã thành công trong bài thuốc mị dân.Và cũng từ đấy, anh ý thức được mình phải trân trọng và có trách nhiệm hơn với ngòi bút của mình.
