Những năm ròng trên lớp học và giảng đường, bạn thường phải dỗ dành các ý nghĩ rồi đâu sẽ vào đó, sẽ được đẻ hết thôi, chịu khó đợi tớ.Tôi làm độc giả cho tôi.Nhiều lúc nó làm bạn cứng nhắc, định kiến với bản thân và xung quanh.Bất cứ nơi nào cũng vô số những con người như vậy.Và dù thế nào, nó vẫn toát ra sự vô thức trong hoạt động viết có ý thức.Người yêu càng quí chứ sao.Không có chim non ở trong.Đến giờ phút này còn chưa nổ mới dám tin mình là thiên tài chứ.Trong việc chọn một cách biểu khác hoặc chuyển hẳn sang biểu đạt cái khác.Có phải tôi nói đâu.