Một người, trong ba năm làm việc chung một phòng với nhà kinh tế học trứ danh Owen D.Và vấn đề ăn của đứa bé giải quyết được tức thì.Là dùng lời ngọt ngào thân mật và lời khen khôn khéo.Thỉnh thoảng ngưng đọc để tự hỏi nên thi hành mỗi quy tắc ra sao và vào lúc nào?Tôi chỉ dự vào cuộc thảo luận đó bằng cách mỉm cười, nhún vai và làm vài điệu bộ.ý kiến khác nhau về cách tiêu khiển.Như vậy có lầm lỡ một chút cũng không sao.cho nên, hôm nay chúng ta gặp nhau ở đây, không phải như thù nghịch nhau, mà như chỗ bạn thân và chính nhờ cái tinh thần thân mến nhau đó mà tôi thấy sung sướng được bàn với anh em về quyền lợi chung của chúng ta.Ông biết rằng sự thất bại đó sẽ làm cho quân phương Nam do ông chỉ huy không sao thắng được quân phương Bắc nữa và sẽ phải hoàn toàn tan nát.Rồi đúng lúc nó đang vinh hạnh, ba nó vào, như vô tình.
