Tôi phá dần sự phá phách trong tôi.Nếu giờ này tôi ở nhà, mọi người chắc đã yên tâm ngủ.Đôi mắt luôn nhìn thẳng nhưng chẳng nhìn vào ai cả.Dù không phải lúc nào cũng khổ đau.Như đôi lần nó chợt thốt ra lúc bực bội.Nơi thì cà phê đèn hiu hắt.Tí nữa phải uống tam thất với chị đấy nhé.Viết tí tẹo lại lên xe trôi đi.Khi bạn viết, cứ có một người đến gần là bạn phải gấp lại.Nó chỉ có một con đường để giữ gìn những nét đẹp nguồn cội hiện sinh (luôn luôn biến chuyển) là giết những thứ mạo danh đạo đức giết nó.
