Trong khoảng thời gian ấy, tôi vẫn đến lớp, thỉnh thoảng nghỉ một tiết thấy không ai thông báo gì.Bác tôi bảo: Chào chú đi con.Ngập ngừng vuốt ve sống mũi.Còn rất nhiều tình thương và niềm vui ở phía trước.Ở đó, chắc thấy bộ dạng phơn phớt của mình, đồng chí công an cũng không thể không theo nghiệp vụ mà ngờ hoặc.Họ tìm kiếm, thậm chí, săn lùng những người tài.Chả phải bổn phận gì.Cái bộ mặt đó tôi đã nhìn thấy một lần và không muốn thấy lần hai.Nên chỉ có thể chống trả yếu ớt rồi ngoan ngoãn chui vào cái khuôn hẹp của họ.Này, mày bóc cho chú bao thuốc.
