Bác gái nghe thấy bảo: Ấy.Trí tưởng tượng của bạn vẫn va phải những bức tường lửa của đạo đức hay gì gì đó trong chính bạn.Những tác phẩm xấu sẽ không thể nhập vào và điều khiển người nếu người ta được giáo dục và chăm sóc tốt.Khi đã chơi thì ngoài người chơi ra, thậm chí cả bản thân kẻ đó, ai biết đấy là chơi.Thế giới thì rộng dài, ngày càng rộng dài mà đời người thì ngắn ngủn, ngày càng ngắn ngủn.Tôi chưa làm thế bao giờ.Dù đôi khi như leo cột mỡ.Bạn vừa nghe vừa kiểm kê lại những ý nghĩ hôm qua…Bác nói thế cháu có ý kiến gì không? Tôi cứ cúi đầu.Nó lí giải cho cảm giác còn háo hức đi một chặng đường hơn chục cây số để chạy nhảy một chút, uống nước, thi thoảng ăn thịt chó, rồi về.
