Đọc cũng không thấy thích một sêri truyện toàn về tôi thế này.Rồi hắn biến đi đâu đó.Cũng có thể khác, họ có cách để làm ta không cảm thấy xa lạ, tôi nghĩ.Dí cái mũi ươn ướt vào bắp tay tôi.Và họ tìm thấy niềm hạnh phúc khi bảo vệ lẽ phải khi đã có người đi tiên phong.Đặc biệt là những đêm phải nằm, không biết làm gì với sự đau.Lúc mẹ đứng cạnh tôi, nhìn tôi khóc và khóc, tôi chợt thấy đây là một khung cảnh tuyệt đẹp và hiếm hoi trong đời.- Tôi muốn… Tôi muốn… Tôi muốn ông cụ sớm được ra đi thanh thản.- Tôi biết bình sinh ngài khinh tiền bạc nhưng tôi cũng biết lúc này vợ ngài cũng đang ở trong tình trạng nguy kịch như ông cụ nhà tôi-Người đàn ông dừng lại, đợi một phản ứng ngạc nhiên, giận dữ hay sợ hãi của nhà văn.Em gọi mãi không dậy.